Tự Mình Đứng Dậy

Tình mình vụn vỡ chẳng giữ được vì
Mỗi chúng ta mỗi người một suy nghĩ
Để rồi thổn thức cay đắng tột cùng
Ở bên nhau mình chẳng được hạnh phúc

Ngậm ngùi nước mắt đau thắt con [C7] tim
Nỗi nhớ anh [A7] ngày đêm theo em [A] đắm chìm
Giờ người nơi [Dm7] ấy bỏ lại nơi [Dm7] đây
Mình [Bm] em [A] với những kỷ niệm chẳng thể lấp đầy

Anh mang yêu thương ɾời đi
Xa em [A] chẳng đắn đo gì
Bỏ mặc em [A] chẳng màng suy nghĩ
Đau thương nay em [A] nhận lấy
Cô đơn thân xác hao gầy
Nặng lòng mang những lời chua cay

Thôi xem [A] như em [A] chẳng may
Mong [Am] quên đi hết tháng ngày
Từng bên nhau yêu nhau ngọt ngào đắm say
Và quên đau thương tại đây
Để anh [A7] không còn nhìn thấy
Em lúc này.. tự mình [Bm] đứng dậy
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP