Ai mặc noong lái lai, ai mặc noong lái lai
Gọi tên của anh là nắng để em được làm mây trắng
Bên anh quấn quít mãi chẳng rời
Và khi gọi anh [A7]là mưa chẳng thể gần lại được [G]nữa
Anh mang ấm áp đi xa và để giờ mình em [A]lại bơ vơ
Lạc vào giấc mơ ɾồi lại chơi [Dm7]vơi [Dm7]mình giữa đất tɾời
Nơi [Dm7]nào xa xôi màn đêm tối, ai dẫn lối em [A]để gần anh [A7]mãi
Và em [A]muốn biết nơi [Dm7]tɾái tim vẫn nhớ thương âm thầm bao lâu nay
Gọi tên của anh là nắng để em được làm mây trắng
Bên anh quấn quít mãi chẳng rời
Và khi gọi anh [A7]là mưa chẳng thể gần lại được [G]nữa
Anh mang ấm áp đi xa và để giờ mình em [A]lại bơ vơ
Lạc vào giấc mơ ɾồi lại chơi [Dm7]vơi [Dm7]mình giữa đất tɾời
Nơi [Dm7]nào xa xôi màn đêm tối, ai dẫn lối em [A]để gần anh [A7]mãi
Và em [A]muốn biết nơi [Dm7]tɾái tim vẫn nhớ thương âm thầm bao lâu nay