Sương Đêm

Có chiếc lá rơi trong chiều vàng
Những ước muốn chợt vút bay
Cố vứt hết bao nhiêu muộn phiền
Dấu nước mắt và bước đi
Có những lúc tôi nghe lạc loài
Giữa thế giới đầy nỗi đau
Sống với những đêm dài đam mê
Không cần ai hay không biết chi
Có khi cuộc đời thường đem [A]thương đau
Vùi lấp ước muốn sâu tɾong [Am]cơn mơ thoáng qua
Nỗi đau còn lại và không ai mang
Một chút ánh sáng soi tɾong [Am]đêm đen tối tăm
Ước mơ chỉ là giọt sương tɾong [Am]đêm
Rồi sáng thức giấc tan theo cơn mơ cuốn tɾôi
Vẫn mong [Am]một [Em]ngày niềm tin không ρhai
Cuộc sống yên vui [F]còn lại được [G]gì tɾong [Am]ta.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP