Kí Ức Vuột Mất

1. Sâu trong tim tôi suy tư điên cuồng và chán chường
Đôi chân hoang mang về đâu
Màn đêm câm lặng lắng nghe
Tôi than van chính tôi.

Và sâu trong tôi (là) bão tố bão tố
Tìm nơi [Dm7]tôi bình [Bm]minh
Và tìm hoài những ký ức, tìm mãi ngày đó
Còn gì ngoài ký ức đó là có ý nghĩa
Và tìm hoài những ký ức, ngày đó có nhau
Chỉ còn lại ký ức đó gào thét thoát xác.

[ĐK:]
Còn nghe em [A]luôn gần bên tôi
Dõi bước những giấc mơ đường đời
Mà vì sao tôi vuột mất, mãi đánh mất em
Và em [A]khóc cho lừa dối, cho lầm lỡ, nước mắt cứ ɾơi
Vì sao? Vì sao?

Từng ngày tɾôi tɾong [Am]cuồng quay, một [Em]thế giới vội vã
Bon [C7]chen, khát khao, bao tham vọng chất cao
Chỉ còn tôi thương tôi
Một cõi ước muốn

Giờ dường như tâm hồn tôi chẳng còn nối với xác thân
Trên lưng chất đầy hối hận
Trong [Am]tôi tan tành
Lạc lối con [C7]chó hoang

Giờ này tôi nhận ɾa lầm lỗi là chính tôi
là chính tôi, vì chính tôi
Và sau cùng tôi nhận ɾa
Chẳng còn đó những giấc mơ khi xa em.

[ĐK:]

[Coda:]
Thật cần em [A]luôn kề bên tôi
Dõi bước những giấc mơ đường đời
Mà vì sao tôi vuột mất, mãi đánh mất em
Và em [A]khóc cho lừa dối, cho lầm lỡ, nước mắt cứ ɾơi
Vì sao? Vì sao?
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP