Thời gian trôi qua mau, bao đàn em khôn lớn, tóc thầy đã pha sương, vẫn miệt mài bảng phấn, chẳng quản công khó nhọc, một con đò sang sông , đưa em vượt bao sóng, tới chân trời mênh mông.
ĐK :
Ân tình [Bm]thầy bao la , làm sao nói hết được, cho em [A]biết làm người, biết công cha nghĩa mẹ, biết yêu cả quê hương. Cho em [A]cả tương lai, dẫu mai này khôn lớn , đi khắp muôn nẻo đường, nhớ về thời thơ ấy, ơn thầy làm sao quên./.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký