Đợi, em một ngày đất lạ thành quen
Đợi, em một đời em quen thành lạ
Nước chảy kìa anh.
Em đứng trên cầu đợi anh
Dưới chân cầu nước chảy ngày đêm
Ngày xưa đã chảy sao còn chảy
Nước chảy để lòng em [A]đợi anh.
Em đứng tɾên cầu
Nắng ngã nắng soi bên ấy
Lại bên này đợi anh
Anh đến anh [A7]không đến
Nắng tắt còn em [A]đứng mãi đây
Em đứng tɾên cầu đợi anh.
Đứng một [Em]ngày đất lạ thành quen
Đợi em [A]một [Em]đời em [A]quen thành lạ
Nước chảy kìa anh
Em đứng tɾên cầu đợi anh.