Ngộ Nhận (Trời Sáng Rồi Ta Ngủ Đi Thôi Ost)

Trời nắng ngộ nhận trời mưa
Bóng râm lại tưởng trời vừa hoàng hôn
Bánh xe ngộ nhận mặt đường
Sứt càng gãy gọng chuyện thường mà thôi
Trái tim ngộ nhận cuộc đời
Cho nên đau khổ một [Em]thời tɾẻ tɾung
Con [C7]thuyền ngộ nhận dòng sông
Giữa dòng mới thấy mênh mông bến bờ
Còn tôi ngộ nhận ước mơ
Nỗi đau lại hóa câu thơ dịu dàng
Địa ngục mà tưởng thiên đàng
Đói nghèo mà tưởng giàu sang tuyệt vời
Và em [A]bởi ngộ nhận tôi
Cho nên ta buộc chung đời với nhau
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP