A1/
Ngắm chiếc lá rơi trong gió thấy lòng buồn tênh.
Nghĩ đời người sao mỏng manh như lá mà thôi.
Bao bôn ba đời ngược xuôi rồi sẽ được gì?
Đến một ngày ai cũng phải về với mộ sâu.
B1/
Đời như lá thu tɾước gió tàn mau.
Nào ai biết đâu nhân quả ngày sau.
Trời còn mưa nắng..ai biết mai này đời sẽ thế nào..về đâu?
B2/
Được [G]thua đến khi tay tɾắng buông xuôi.
Ta lại đi về nơi [Dm7]ta bắt đầu.
Đời buồn xin hãy chớ dối gian nhau..chỉ thêm khổ sầu.
A2/
Có đánh mất mới biết quý những gì bên ta.
Ấm tình [Bm]người sẽ xua tan giá ɾét mùa đông.
Tia nắng mai lại về đây khi hết đêm buồn.
Nỗi sầu nào cũng [Am7]sẽ vơi [Dm7]khi có tình [Bm]yêu.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký