Muộn Màng

Yêu em, anh yêu đến dại khờ
Anh hoài mong em mình bơ vơ
Khi em ra đi nhiều bỡ ngỡ
Trong anh bao nhiêu niềm thương nhớ.

Yêu em, anh yêu mãi một đời
Nhưng hay hôm nay mình chơi vơi
Khi em [A]vui [F]bên tình [Bm]duyên mới
Cho bao nhiêu ân tình [Bm]buông lơi.

Rồi một [Em]ngày khi vắng tanh
Em quay về đây
Nhìn lại ngày xưa đắm say
Tìm đâu vòng tay tình [Bm]yêu mới?

Rồi một [Em]ngày thật tɾái ngang
Em quay về đây
Người nào hay tình [Bm]yêu đã vụt bay.

[ĐK:]
Thôi lau khô đi giọt nước mắt
Khi bao yêu thương giờ đã mất
Khi em [A]quên đi ngàn lời nói ngây thơ.

Thôi cho tôi quên tình [Bm]gian dối
Quên đi bao nhiêu lời tɾên môi
Níu kéo làm chi giờ đây đã muộn ɾồi.

Xem [A]như hôm qua là dĩ vãng
Quên đi tôi ơi [Dm7]đừng hoang mang
Níu kéo làm chi giờ đây quá muộn màng.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP