Người hãy mặc em đi, mặc em với nghĩ suy
Rằng anh hết yêu, anh hết thương em mất rồi
Người hãy để em đi và thôi oán trách chi
Dù khi bước đi em [A]vẫn còn yêu mãi thôi.
[ĐK:]
Hãy mặc em [A]đi, hãy để đời em [A]hoang ρhí
Hãy mặc em [A]đi, bởi anh [A7]có thương tiếc gì
Những ngày bên nhau sẽ chôn vùi theo năm tháng
Chẳng còn ngây thơ từ nãy sẽ thôi mong [Am]chờ.
(Hãy mặc em [A]đi để em [A]sẽ thôi mong [Am]chờ.)
Yêu, em [A]yêu anh, yêu ɾất nhiều
Anh đâu biết em [A]đã khóc
Em đã khóc, khóc ɾất nhiều
Em đã khóc.
Rằng anh hết yêu, anh hết thương em mất rồi
Người hãy để em đi và thôi oán trách chi
Dù khi bước đi em [A]vẫn còn yêu mãi thôi.
[ĐK:]
Hãy mặc em [A]đi, hãy để đời em [A]hoang ρhí
Hãy mặc em [A]đi, bởi anh [A7]có thương tiếc gì
Những ngày bên nhau sẽ chôn vùi theo năm tháng
Chẳng còn ngây thơ từ nãy sẽ thôi mong [Am]chờ.
(Hãy mặc em [A]đi để em [A]sẽ thôi mong [Am]chờ.)
Yêu, em [A]yêu anh, yêu ɾất nhiều
Anh đâu biết em [A]đã khóc
Em đã khóc, khóc ɾất nhiều
Em đã khóc.