Đôi Bạn Tương Phùng

Tôi với anh đôi bạn thân rất thân
Từng sát vai tâm đầu, hoạn nạn luôn có nhau
Chung nhau gói mì tôm, chia nhau từng điếu thuốc
Đời dẫu lắm khổ đau anh và tôi vẫn mỉm cười.

Năm tháng qua tình [Bm]bạn luôn thiết tha
Dù bước chân tɾong [Am]đời mỗi người một [Em]lối đi
Anh xây đắp nhà cao, còn tôi là nhạc sĩ
Tìm vui [F]với lời ca viết cho đời khúc nhạc quê hương.

Đêm đêm hai đứa tâm sự, chia sớt vui [F]buồn tɾong [Am]cuộc đời còn bao gian khó
Thấm thoát mười năm, hai đứa đôi đường, anh [A7]bước chân ɾời xa quê nghèo để xây ước mơ

Còn tôi bôn ba khắp muôn nơi, đem [A]lời ca tiếng nhạc cho người đời mua vui.

Tôi chúc anh [A7]mọi điều như ước mơ
Chờ đến khi tương ρhùng mình [Bm]cùng nhau sẻ chia
Đôi ta vẫn vậy thôi, không bao giờ thay đổi
Dù cho núi thành sông tôi và bạn vẫn chung một [Em]lòng.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP