Nhớ Nhau Hoài

Em ở nơi nào có còn mùa xuân không em
Rừng ngàn lá gió từng đêm nhắc nhở thì thầm
Nắng ở trên đầu, nắng trong lòng phố
Gió ở trên non, gió cuốn mây về.

[ĐK:]
Sao anh vẫn ngồi mà nghe cô đơn
Mà nghe nức nở tɾong [Am]hồn
Và thương đôi mắt nhỏ
Em buồn vì mình [Bm]thương nhau
Vì mình [Bm]yêu nhau nên mới giận hờn
Vì mình [Bm]xa nhau nên nhớ nhớ nhau hoài.

Em ở nơi [Dm7]nào có còn mùa xuân không em
Rừng ngàn lá gió từng đêm nhắc nhở thì thầm
Mai lỡ không về chắc em [A]buồn biết mấy
Dáng nhỏ xuân xưa cũng [Am7]nhớ đêm ngày.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận