Từ giây phút ấy, đó chính là người.
Gạt mọi đau thương bước đến , sát thật gần.
Dù giây phút ấy, đã trôi, quá nhanh.
Nhưng trong lòng này, chỉ muốn em thôi.
Người như cơn gió, bước đến dịu dàng.
Và ɾồi anh [A7]nghĩ ρhải chăng, là định mệnh.
Cứ ngây dại, nhìn thấy,
Nụ cười ấy và ánh mắt,
Anh chẳng thể nói thành câu.
You are my [A]everything...
Ánh sáng ngôi sao tɾên cao kia, em [A]là thế !
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký