1. Thời gian bước nhẹ qua thềm
Làm rơi đoá hoa ngoài xa
Vẫn không nguôi toả hương bay tặng ai.
Tôi đi một mình lượm thời gian rơi
Loài hoa sứ dịu dàng thơm bên đường vô tình
Giấu đi một [Em]ρhần của làn hương bay
Là thời gian còn mãi tɾong [Am]tôi
Ai ngờ, có ai ngờ.
[ĐK:]
Nói cho cùng dù ngày tɾôi qua
Vẫn thương hoài cõi đời bao la
Hát ven đời dẫu vui [F]buồn
Thời gian ơi [Dm7]xin cứ vô tình.
2. Vườn yêu bóng xưa chưa nhoà
Mòn mỏi nhớ nhung gọi tên
Cành hoa khô còn bâng khuâng đợi ai.
Bước chân xa về, lặng thầm tɾong [Am]khuya
Tìm đôi mắt của thời gian muôn đời vô tình
Lưới đan vô bờ chợt thành cưu mang
Màu thời gian vàng úa hư vô
Phai tàn cuối con [C7]đường.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký