Vương Tình

A1 :
Em không thể ngăn tim quặng đau
Day dứt còn vương trong nỗi sầu
Đêm sao lại dài … mà lòng người thì nhạt phai
Hỏi vì đâu.. cứ nhớ kẻ đổi thay…

A2:
Anh chẳng thấy xót cho tình [Bm]ta
Anh đã chẳng bên em [A]nữa mà
Tiếng yêu ngày xưa … mang ngọt ngào của đau thương
làm sao cho tim vơi [Dm7]bớt đọ đày…

DK :
Kỉ niệm ngày xưa ấy người đã chẳng còn níu giữ
Vậy mà sao em [A]chẳng thể nào…. quên đi chứ
Em biết nếu tɾong [Am]tình [Bm]yêu, ai yêu sâu đậm hơi [Dm7]ai
Thì người đó ρhải nhận lấy đau thương

Phải chăng em [A]cố chấp để ɾồi ôm lấy thiệt thòi
Người đành tâm buông bỏ vì đã ….quá mệt nhòai
Anh đã không như ngày xưa, không còn yêu em [A]nữa
Nên kết thúc đi cuộc tình, mà chẳng chút dây dưa

A2:
Anh chẳng thấy xót cho tình [Bm]ta
Anh đã chẳng bên em [A]nữa mà
Tiếng yêu ngày xưa … mang ngọt ngào của đau thương
làm sao cho tim vơi [Dm7]bớt đọ đày…

DK :
Kỉ niệm ngày xưa ấy người đã chẳng còn níu giữ
Vậy mà sao em [A]chẳng thể nào…. quên đi chứ
Em biết nếu tɾong [Am]tình [Bm]yêu, ai yêu sâu đậm hơi [Dm7]ai
Thì người đó ρhải nhận lấy đau thương

Phải chăng em [A]cố chấp để ɾồi ôm lấy thiệt thòi
Người đành tâm buông bỏ vì đã ….quá mệt nhòai
Anh đã không như ngày xưa, không còn yêu em [A]nữa
Nên kết thúc đi cuộc tình, mà chẳng chút dây dưa

DK :
Kỉ niệm ngày xưa ấy người đã chẳng còn níu giữ
Vậy mà sao em [A]chẳng thể nào…. quên đi chứ
Em biết nếu tɾong [Am]tình [Bm]yêu, ai yêu sâu đậm hơi [Dm7]ai
Thì người đó ρhải nhận lấy đau thương

Phải chăng em [A]cố chấp để ɾồi ôm lấy thiệt thòi
Người đành tâm buông bỏ vì đã ….quá mệt nhòai
Anh đã không như ngày xưa, không còn yêu em [A]nữa
Nên kết thúc đi cuộc tình, mà chẳng chút dây dưa

Anh đã không như ngày xưa, không còn yêu em [A]nữa
Nên kết thúc đi cuộc tình, mà chẳng chút dây dưa
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP