Vòng Tay

Ngày người ra đi,anh như mất trí nỗi đau kéo dài
Chẳng đành quay đi,ghìm chặt đôi mi để mình chia hai
Từng lời buông ra,giận hờn hôm qua,chắc đã an bài
Chẳng còn đem theo giọt buồn trên mi

Lặng lẽ anh [A7]mang những ức buồn,hỏi đêm vì sao thức muộn,cô đơn theo anh [A7]từng bước

vọi vã,anh [A7]băng qua bao ánh đèn,đi qua nơi [Dm7]ta thường đến,giờ này chẳng còn thân quen

DK:
Có lẽ anh [A7]đã từng tin vì Khi đã quen với bình [Bm]yên.
Đã quen bên cạnh em [A]cùng những giấc mơ dịu êm
Không biết em [A]đã ɾời xa anh [A7]vẫn mong [Am]sẽ xảy ɾa
Những giấc mơ hôm nào,sẽ không cho vòng tay,rời xa anh
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận