Vì Nghèo Anh Mất Em

Anh biết anh nghèo,
Nên chẳng giữ được em.
Bao năm sống trong,
Hạnh phúc êm đềm.

Sao em nỡ đành gian dối?
Ham nhà lầu, xe máy, xe hơi
Nên em đành,
Nỡ phụ tình [Bm]tôi.

Cũng [Am7]bởi không tiền,
Nên đã mất người yêu.
Giờ đây anh [A7]đau,
Anh khổ thật nhiều.

Ai không muốn tiền em [A]hỡi!
Ai không muốn giàu em [A]ơi!
Nhưng ông tɾời,
Cho vậy đành thôi.

ĐK:
Em ơi!
Nghèo mà có tội chi đâu.
Ai mà không muốn sang giàu,
Không muốn mình [Bm]quyền chức đâu em.

Em ơi!
Mình [Bm]nghèo mà có đôi tay.
Anh thề sẽ đến một [Em]ngày,
Anh sẽ làm cho đời đổi thay.

Rồi có một [Em]ngày,
Em sẽ nhận ɾa.
Tiền không thể mua,
Hạnh ρhúc được [G]mà.

Em quay về bên mái ấm,
Chiếc cầu tình [Bm]mình [Bm]bắc qua sông.
Vợ thuận chồng!
Tát cạn biển đông!...
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP