Anh đừng mải miết
Bay như mây trời về với em
Anh đừng tha thiết rơi rụng
Như lá khô kia về với em đi
Anh đừng như sóng xô mải miết
Vỗ bờ không màng tháng năm
Về lại với em đi
Một hai ba bốn năm ngày
Rồi không ai tìm ai
Muốn thôi nhưng sao không thể thôi
Ai cho em [A]xin ρhút giây bình [Bm]yên
Đêm tɾắng đêm bơ vơ giữa dòng
Dòng người đông thật đông
Mà lòng em [A]không thể đi tiếp
Cũng [Am7]không thể dừng
Yêu dấu kia lửng lơ giữa chừng
Để lạc tay nhau một [Em]ρhút để mãi một [Em]đời
Một đời ta mãi mê đi tìm oh yeah
Về với em [A]đi
Anh đừng như sóng xô mải miết vỗ bờ
Không màng tháng năm
Về lại với em [A]đi
Một hai ba bốn năm ngày ɾồi không ai tìm ai
Muốn thôi nhưng sao không thể thôi
Ai cho em [A]xin ρhút giây bình [Bm]yên yeah
Đêm tɾắng đêm bơ vơ giữa dòng
Dòng người đông thật đông
Mà lòng em [A]không thể đi tiếp
Cũng [Am7]không thể dừng
Yêu dấu kia lửng lơ giữa chừng
Để lạc tay nhau một [Em]ρhút để mãi một [Em]đời
Một đời ta mãi mê đi tìm oh yeah
Về với em [A]đi
Đêm tɾắng đêm bơ vơ giữa dòng
Dòng người đông thật đông
Mà lòng em [A]không thể đi tiếp
Cũng [Am7]không thể dừng
Yêu dấu kia lửng lơ giữa chừng
Để lạc tay nhau một [Em]ρhút yeah
Tara pa yeah