Về Nơi Cuối Trời

Đêm ta về ta nằm nghe đời quạnh hiu
Ở chốn nhân gian có người đi về, về nơi cuối trời
Giọt nước mắt rơi khóc người âm thầm từ bỏ cuộc chơi
Ta về nơi [Dm7]đây, anh [A7]về một [Em]cõi mù khơi [Dm7]cuối chiều
Đi đâu mà vội? Đi đâu? Nắng vàng đã tắt
Đi đâu sao vội? Ra đi cuối tɾời!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP