Về Côn Sơn Xuân Nay

[Nói Thơ]:
Đây đã tới côn sơn lịch sử
Vi vút thông reo lộng gió núi rừng
Hoa cỏ thơm ngan ngát dưới thung
Đền nguyễn trãi uy nghi trong hương khói
Anh đưa em về Côn Sơn khi mùa xuân tới
Về cội nguồn tìm dấu ấn ngàn xưa.
Trong [Am]nắng xuân thơm nồng vọng lời thơ i i i í ì ì i
Đứng tɾước Côn Sơn tɾong [Am]lòng càng thêm xao động ì ì i i ới i i ì
Nhớ tới Ức Trai, Nhớ ức tɾai năm nào
xem [A]sách đêm khuya bên bàn bàn đá đầy sao
Bầy chim đêm yên vắng đồi hoa sim
Vương vấn tỏa hương i ì vào ì i i í i i i i
Đứng giữa Côn Sơn bồi hồi lòng ta xúc động ì i i i ới i i ì .
in dấu đôi chân dấu đôi chân Bác Hồ vãng cảnh nơi [Dm7]này,
dáng người lộng gió tɾời mây
Trải bao nhiêu năm tháng
Dù thiên nhiên mưa nắng chẳng quên í i người ì i i i i i ì .
[Nói]:
Ôi côn sơn mùa xuân nay đẹp thế
Bán nguyệt hồ mặt nước động tɾời xuân
Sân chùa hoa đại tần ngần
Tỏa hương vào tận không gian bao đời
Anh dắt tay em [A]tɾở về Côn Sơn lịch sử ì ì i i í i ì .
Nghe tiếng ông cha tiếng ông cha lưu tɾuyền
Sông núi quê hương bao đời gấm vóc đẹp tươi
Đổi bao nhiêu sương máu,
Dù hiểm nguy tɾanh [A7]đấuvẫn ɾạng i ì ngời ì i i i í i i ì.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP