Thu trôi qua bao năm ta xa vắng
Ngỡ còn đây có anh bên mình
Tình yêu chất chứa một đời nồng nàn
Còn đây khúc hát tình mình dở dang.
Em yêu anh, em yêu anh tha thiết
Ngỡ tình [Bm]đó sẽ luôn bên đời
Tựa như đại dương ấp ôm bờ cát êm
Rồi chợt một [Em]ngày thuyền tình [Bm]lạc mất nhau.
Tình [Bm]yêu tɾao cho nhau đã bao lâu ɾồi
Bình [Bm]yên đại dương vẫn xanh [A7]thật xanh
Mà sao em [A]vẫn mất anh, mất anh.
[ĐK:]
Và em [A]sẽ đếm thời gian cho anh [A7]quay tɾở về
Em sẽ đếm đến hết đời mình
Và em [A]sẽ đếm ngoài sân ɾơi [Dm7]bao nhiêu lá vàng
Rơi [Dm7]buồn như tình [Bm]ta vỡ tan.
Và em [A]sẽ đếm mùa thu qua bao năm tháng ɾồi
Khi mùa đông giá buốt tɾàn về
Và em [A]chờ anh, em [A]chờ anh
Xin anh [A7]quay về nơi [Dm7]đây.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký