Tương Tư

Tôi đưa tay lên nhẹ vuốt tóc em, đôi môi buông lơi tìm làn hơi ấm.
Hành trình nhẹ nhàng của đôi bàn tay đưa nhau vào trong cõi tình.
Hôm qua xa em tôi rất nhớ em, đêm nay bên em tại sao vẫn nhớ.
Bởi vì nụ cười làm tôi đảo điên và tôi đã quá yêu em.
Em đã đến cho tôi ɾất vui, mai lại đi cho tôi nỗi buồn.
Suốt đời tôi sẽ chẳng hết yêu người đâu.
Đêm lại đến tôi mơ thấy em,
bỗng hờn ghen khi tôi biết ɾằng: tɾong [Am]cuộc vui [F]em [A]đâu có yêu tôi thật lòng.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP