Tương Tư

Còn thức đêm dài
Còn đón đêm đầy
Cà phê rót tràn
Một niềm mơ thôi
Chẳng rõ đến đâu

Còn nhớ mong gì
Còn đấy hơi người
Còn yêu thấm đượm
Còn hoài thương nhau
Chẳng biết giữ nhau

Biết tin nhau tɾong [Am]ngày qua vừa qua
Nhớ khi xôn xao ngày thơ tình [Bm]thơ
Nhớ môi xưa như loài hoa lan hiếm
Ai dạy ai môi hôn yếu đuối

Có khi ta không còn chốn cũ ta từng qua
Nắng không lên được [G]đâu
Những cơn mưa hè
Ướt thêm bao bàn chân
Thời gian đã nặng
Mình [Bm]cũng [Am7]tàn ρhai mong [Am]ngóng

Có khi em [A]không về giếng nước hôm nào em
Với ta tay cầm tay
Chút môi hôn tɾầm
Chút tương tư nhỏ nhoi
Thời gian khắc bạc
Rồi cũng [Am7]chia đôi

Biết tin nhau tɾong [Am]ngày qua vừa qua
Nhớ khi xôn xao ngày thơ tình [Bm]thơ
Nhớ môi xưa như loài hoa lan hiếm
Ai dạy ai môi hôn yếu đuối

Có khi ta không còn chốn cũ ta từng qua
Nắng không lên được [G]đâu
Những cơn mưa hè
Ướt thêm bao bàn chân
Thời gian đã nặng
Mình [Bm]cũng [Am7]tàn ρhai mong [Am]ngóng

Có khi em [A]không về giếng nước hôm nào em
Với ta tay cầm tay
Chút môi hôn tɾầm
Chút tương tư nhỏ nhoi
Thời gian khắc bạc
Rồi cũng [Am7]chia đôi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP