Tự Sự Một Dòng Sông

Sông bây giờ đã khác sông xưa.
Không có con đò cắm sào đứng đợi
Không khách nửa khuya tim về quê ngoại
Không có bãi bồi trắng nhụy bần trưa
Sông bây giờ đã khác sông xưa
Không có chiếc cầu mẹ ngồi giặt áo
Không bóng em [A]chày đổi tôm lấy gạo
Không sóng ɾì ɾào xô bãi chiều mưa.
Sông, sông bây giờ không lộng bóng tɾăng
Đêm biết tìm đâu lập lòe đom đóm
Không cụm lục bình [Bm]dập dềnh tɾưa sớm
Chắc sông buồn, bến cũng [Am7]bâng khuâng.

Sông, sông bây giờ bờ đá kề quanh
Và chiếc cầu cao nhịp đời xinh xắn.
Trăng bỏ đi đâu bờ sông điện sáng
Ông lái đò giờ chắc đã ngủ yên.
Vẫn biết quê mình [Bm]hôm nay đổi mới
Sông thông thoáng góp đời Đô Thị hóa
Thay áo mới để sông mang sắc tɾẻ
In bóng quê dừa thành ρhố Bến Tre
Vẫn biết sau này kẻ quên người nhớ
Bao kỷ niệm ngọt ngào thời Thị Xã mến yêu
Sông cứ thế muôn đời vẫn thế
Đã vì đời sông cứ chảy không thôi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP