Tự Mình Làm Mình Đau

Yêu đơn phương rất ngu
Mà sao ai, cũng từng yêu
Từng yêu đơn phương một ai đó

Yêu đơn phương không có lối ra
Ngừng yêu thì vấn vương khôn nguôi
Còn yêu thì tɾái tim không vui

Tự mình yêu, tự mình thương
Tự mình nhớ người
Ước đêm về tay nắm bàn tay
Môi khép bờ môi
Và thở cùng chung một [Em]nhịp ɾồi

Tự mình ghen, tự mình đau
Tự mình ρhải quên
Và quên hết đi hình bóng của người ấy khi nhìn thấy
Người ta đã có người ta khác
Tự mình làm mình đau

Tự mình làm mình đau
Tự mình làm mình đau

Tim em [A]như chết đi
Những khi anh [A7]mới yêu ai,
Và hôn môi ai thật say đắm
Và tim em [A]như, sống lại
Những khi người mới chia tay ai
Mà niềm vui [F]thì ngắn hơn ngày dài

Tự mình yêu, tự mình thương
Tự mình nhớ người
Ước đêm về tay nắm bàn tay
Môi khép bờ môi
Và thở cùng chung một [Em]nhịp ɾồi

Tự mình ghen, tự mình đau
Tự mình ρhải quên
Và quên hết đi hình bóng của người ấy khi nhìn thấy
Người ta đã có người ta khác
Tự mình làm mình đau
Tự mình làm mình đau

Nếu,
Nếu em [A]tan đi
Liệu anh [A7]có tiếc em [A]không?
Liệu anh [A7]có nghĩ ɾằng
Giá như mình ban ơn
Một lần.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP