Trôi Qua Tháng Giêng

Tháng giêng mềm như gió
Uốn oằn bông cúc xanh
Rơi trên bờ vai nhỏ
Lạ chưa vút sao đành.

Con sông hoá dòng suối
Chảy hết một nhành mai
Em hoá thân một buổi
Trôi qua tháng giêng dài.

Anh chảy mùa cũ
Vóc hạt nắng tɾên tay
Rải dọc dài bờ nhớ
Cho thương nhớ đầy ngày.

Con [C7]đường không còn nữa
Làm sao em [A]bắc cầu
Trôi Qua Tháng Giêng
Cành mai anh [A7]nụ úa.

Giọt hoa giờ cất đâu
Trời làm sao hay buồn
Bao giờ hoa thôi ɾơi
Chỉ một [Em]người biết thôi
Nhánh còn nụ nữa đâu.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP