Em ngồi hiền như lá, anh ngả mình ngắm đêm
Cả vòm đêm thanh thản dịu dàng, kìa vầng trăng vàng viên mãn
Sao đêm đủ sáng khiêm nhường
Anh chỉ nghe mắt nói như hàng ngàn tiếng ru, đâu cần chi thao thức tɾăng ngần
Trời đêm căng mộng đầy sao, ta đắm lạc vào mê cung
Nghe thoảng gió ngoài hiên, mắt em [A]đẹp như mơ
Giật mình [Bm]tỉnh giấc thơ, một [Em]làn gió bâng quơ
Sao níu được [G]ρhút giây mãi sẽ như đêm nay,
(nồng nàn và đắm say ôi thời khắc tɾòn đầy) .
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký