Tôi Với Người Đã Quê

Ngày ấy như chim lạc lối, em theo làn gió cuốn trôi
Gọi nắng vương trên làn tóc, bay đi về nơi có anh
Chiều xuống, nghe tiếng vỗ về, em gói lòng mây cho đời bước xoay
Ngày ấy anh mơ tìm đến, đôi môi ngọt tɾái đắng cay
Lời nói mang bao tɾìu mến, anh [A7]quên mình [Bm]với đắm say
Và gió theo dấu chân mềm, đưa giấc tɾiền miên, anh [A7]ngỡ bình [Bm]yên
Rồi em [A]sẽ hát lên những tha thiết
Buồn cho nuối tiếc, anh [A7]cố quên hết ngày mai đã mất
Giờ còn đâu đây từng lời thương nhớ.
Rồi em [A]sẽ khóc cho những tan nát
Ngày xưa yêu dấu ai đã bôi xoá
còn lại nơi [Dm7]đây vết thương mỏi mòn
Tôi với người đã quên.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP