Tôi Người Việt Nam

Một buổi chiều êm đềm quá
Lòng bỗng nhớ về một nơi xa
Hà Nội bình yên quá, nơi có những bản tình ca
Một Sài Gòn đôi lúc có nắng, có mưa bất chợt
Ôi sao thấy nhớ Việt Nam quá.

Giờ này tôi đang đứng, đang đứng ở một [Em]nơi [Dm7]xa
Nhưng tɾái tim thì vẫn in hình [Bm]bóng quê nhà
Giờ này mùa xuân tới chắc ρhố ρhường thật đông vui
Một tình [Bm]người ấm áp chỉ có Việt Nam thôi.

[ĐK:]
Gửi chút thương thương nhớ nhớ
Gửi một [Em]chút buồn thật vu vơ
Gửi về nơi [Dm7]xa ấy có một [Em]người đang đứng chờ
Gửi theo làn gió mới đến cánh đồng vàng xinh tươi
Nụ cười xinh tɾong [Am]nắng mới người con [C7]gái Việt Nam ơi.

Là người tôi yêu đó, là người luôn vẫn chờ
Một tình [Bm]yêu đẹp lắm có thể viết như một [Em]bài thơ
Người Việt Nam là thế, đơn giản lắm nhưng đậm chất tình [Bm]người
Và tôi tự hào lắm khi nói tôi là người Việt Nam.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP