Verse:
Khi ánh dương đã lên rạng ngời ngày mới đến
Em bước qua biết bao ngã tư đại lộ không tên
Để tôi với những nghĩ suy cứ âm thầm phía sau
Đứng trông theo lưng người khuất xa dần
Yêu là đau mà sao lại nhớ nhung vì nhau
Yêu càng lâu đậm sâu càng thêm nhiều tɾong [Am]đầu
Mà tại sao tình [Bm]yêu của ta lại giống như bài ca
Anh đã viết cho em [A]những đêm sầu
Chorus:
Những khi em [A]vui, người bước tới bước lui [F]
Hát vu vơ thôi, cũng [Am7]khiến anh [A7]mỉm cười
Mà đến khi không vui, chẳng ngó tới ngó lui [F]
Cứ bước đi xa, người khiến anh [A7]ngậm ngùi
Melodic:
Tại sao lại giận hờn vô cớ, ɾồi bỏ mặc anh [A7]lạu 1 mình [Bm]bơ vơ
Em như là thiên tài cao cờ gặp được [G]em [A]là khuôn mặt anh [A7]cứ ngơ ngơ Giận thì lại bắt đầu, hỏi gì cũng [Am7]lắc đầu, nhiều lần chẳng biết em [A]có giận không?
Sợ là khi nói gì, chỉ hỏi mỗi là “Này, anh [A7]có yêu em [A]thật lòng?”