Tôi người điên nhìn lên
Trời cao rồi hát mơ màng
Tôi lạc giữa tầng không
Cùng bao tinh tú sáng trong
Tôi là nhánh cây chết
Nơi ngát xanh đến chân trời
Tôi là bóng của gió
Là khúc ca mãi chôn vùi
Tìm bước chân người
Lạc giữa cuộc đời
Gọi gió khi chạy tɾốn ngày lên
Sợ tiếng ca này
Buồn hết đêm dài
Sợ tháng ngày vội cuốn đời bay