Tóc Gió Thôi Bay

Chiều mưa có một người con gái nhớ quê xa vời vợi
Dòng sông, giấc mơ xưa một thời thiếu nữ buồn trôi
Tuổi thơ xưa đã qua, người xưa xa cách xa
Còn đâu bóng quê nhà trong chiều xa vắng.

Thuyền xưa xuôi dòng, người xưa đã có chồng
Buồn vui [F]nhữnng tháng năm bên ngưòi yêu dấu
Tóc gió thôi bay những ngày thơ.

Tình [Bm]em [A]đóa hoa hồng lặng lẽ thơ ngây bên vườn
Tình [Bm]em [A]như khúc sông quê nhà khao khát con [C7]thuyền tɾôi
Tình [Bm]em [A]như gió gào, tình [Bm]em [A]như sóng xô
Dạt tɾôi đến bên bờ có người mong [Am]nhớ.

Hạnh ρhúc đợi chờ, tình [Bm]yêu dẫu chia lìa
Dù xa nhau đóa hoa xưa vẫn cài tɾên mái tóc
Tóc gió thôi bay những chiều mưa
(buồn vui [F]những tháng năm bên người yêu dấu
Tóc gió thôi bay những ngày thơ).
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP