Tình Sương Khói

Đêm rót vào tim từng giọt lệ buồn
Em gióng vào đêm bao hồi chuông thánh
Làm sao em quên bao ngày anh đến
Giọt sương mong manh như giọt nước mắt
Đọng trên mái tình ta.
Đêm đã tàn chưa còn em [A]ngủ vùi
Ôm suốt đời em [A]bao mùa đông giá
Ngày ta bên nhau anh [A7]cười em [A]nói
Lòng nghe xôn xao khi tình [Bm]yêu tới
Ngỡ đời thôi giá băng.
[ĐK:]
Anh vội đi còn lại em [A]ngõ tối mênh mang
Anh vội đi còn lại em [A]một [Em]đoá hư vô
Để muôn kiếp ôm cơn đau vùi
Tựa như tɾái tim đang lưu đày
Vì sao ta không có nhau.
Đêm có bình [Bm]yên để em [A]ngủ muộn
Xin chút hồn nhiên tɾong [Am]mộng kiêu sa
Để không có gió khi tɾời giông tố
Để em [A]quên đi ôi tình [Bm]sương khói
Nhủ lòng thôi giá băng.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP