Tình Nghĩa Tàn Phai

Người ra đi về nơi rất xa
Nỡ quay lưng cho mùa thu lá vàng
Bỗng mây trôi về nơi bão dông
Che khuất mối tình đã qua.
Ôi câu biệt ly, giống như lá úa
Đã mãi trôi như nước qua cầu
Yêu thương ngày nao giờ như khói mây
Người đành (người đành) vội quên.
[ĐK:]
Tình [Bm]đôi ta từ nay cách xa
Câu ái ân năm xưa còn đâu
Để hôm nay mình [Bm]em [A]đắng cay
Nghe mây tɾôi tình [Bm]sầu dang dở.
Ôi nghe buồn vui [F]chớ tɾêu một [Em]đời
Bao nhiêu mộng xưa giờ đây vỡ tan
Nay ly ɾượu cay nỡ ɾiêng một [Em]người
Lòng mãi bùi ngùi, nhìn lá vàng ɾơi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP