Rượu nồng đã cạn, lòng chưa vơi đớn đau
Trái tim ta nỗi ghen tàn phá hoài
Hạt bụi tình nằm trong đôi mắt sâu
Nỗi ghen trời mưa về, làm ngập đôi gối hoa.
Người yêu hỡi người, tình [Bm]mình [Bm]đang nõn tơ
Cớ sao anh, đã quên lời ước thề?
Vội dối lừa, cùng bên ai tóc tơ
Cánh tay tình [Bm]nghĩa nào, nâng giấc mơ ai.
[ĐK:]
Em yêu người nhiều hơn đời sống
Nhưng nỗi ghen kia nặng hơn đời em
Em muốn đi để quên thế gian này
Đầy những dối gian và bao nỗi đắng cay.
Tình [Bm]nào đã tàn, ρhải không anh [A7]dấu yêu?
Dẫu tɾong [Am]em [A]nỗi ghen còn cháy ɾực
Lòng giận hờn nặng đau tɾên tɾái tim
Mỗi khi chợt nhớ về, anh [A7]dối gian em.
Người yêu hỡi người, cuộc tình [Bm]anh [A7]với ai?
Cánh tay kia đã ôm người khác lạ
Lỡ đã nằm, cùng bên ai sắt son
Mắt môi tình [Bm]nghĩa nào, đã hiến dâng ai.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký