Tình Dại Khờ

Em đã bước chân đi khi đời anh không chút nắng.
Day dứt tiếng mưa rơi như dòng lệ đã tan,
anh đã viết tên em trong niềm đau dĩ vãng .
Cuộc đời la tháng năm không như ta chờ mong.
Anh đã nắm tay em [A]đi về qua con [C7]ρhố vắng,
nghe ρhố núi không xanh [A7]như màu xanh [A7]đôi mắt em,
để ɾồi lại thấy em [A]tɾong [Am]giấc mơ đời anh..
Mãi mãi dấu che chút tình [Bm]dại khờ,
lúc đã biết em [A]có người đợi chờ,
đốt cháy ước mơ bằng đôi môi nhớ,
bàn tay em [A]kéo chông chênh đời anh.
Hãy nói với nhau nhưng lời thật lòng,
để thấy đắng cay chut tình [Bm]muộn màng,
hát để tiễn em [A]về nơi [Dm7]xa vắng,
dù anh [A7]không muốn đi xa đời em..
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP