Khi hát lên tiếng ca gởi về người yêu phương xa
Ta át tiếng gió mưa thét gào cuộn dâng phong ba
Em ơi nghe chăng lời trái tim vọng ra
Rung trong không gian mặt biển sôi ầm vang
Qua núi biếc chập chùng xa xa
Qua bóng mây che mờ quê ta
Tiếng ca đời đời chung thủy thiết tha.
Em có nghe tiếng ca chứa đựng hận thù sâu xa
Đã biến tình [Bm]đôi ta thành những ánh sao tỏa sáng
Vượt băng băng qua đêm tối tìm hương hoa.
Bến nước Cửu Long [Am]còn đó em [A]ơi
Bãi lúa nương dâu còn mãi muôn đời
Là còn duyên tình [Bm]ta thắm tɾong [Am]tiếng ca
Không thể xóa nhòa.