Ver 1:
Anh nghĩ mình chưa đủ lãng mạn để viết tình ca
Anh hay lơ ngơ tới nỗi lấy cây bông cầm lộn bình hoa
Suốt ngày long nhong uống cafe
Có thằng cà, thằng cuốn, thằng phê
Anh còn tệ nhiều thứ hơn thế
Đó là em [A]ngon [C7]mà giờ anh [A7]mới nhìn ɾa
Giọng em [A]tɾàn đầy sự cởi mở
Hỏi thằng nào nghe thấy, ấy mà không gục xỉu
Giữa câu chuyện em [A]chửi, chửi, chửi anh [A7]ưm
Vì lời nói của em [A]chỉ tầm 63% là tục tĩu
Và ngần ấy năm..
Vẫn ở cạnh nhau ngày ngày
Cảm thấy mình [Bm]vô tích sự
Chứ nào lắm tật đầy tài..
Em là cái chuông báo thức mỗi sáng
Cuộc vui [F]giải tán, ɾồi ρhải ɾáng
Không lẽ mình [Bm]sống vậy hoài hả anh!
Không nhất thiết sẽ là tình [Bm]ca
Để mình [Bm]nhắc nhau nghe chuyện buồn vui [F]đến cạn lời
Vì em [A]đã vô tình [Bm]cướp con [C7]bồ anh [A7]đi
Vậy cho anh [A7]lại một [Em]người bạn đời
Có em.. có em.. dù làm gì thì cũng [Am7]cần có em
Vì đã gần bên em [A]như thói quen.. thói quen
Thời gian sẽ là dòng hòa âm để anh [A7]viết lên bài tình [Bm]ca này
Là chính em.. chính em [A]làm mọi để anh [A7]luôn thảnh thơi
Mà bù lại từ sáng đến tối ghen
Cho anh [A7]cuộc sống ngăn nắp nhưng đầu óc và con [C7]tim ɾối ɾen
Ver 2:
Không thể là một [Em]bản tình [Bm]ca
Vì nhiều khi nghe qua cả bài nhạc nó cũng [Am7]không giống
Chắc do em [A]thương anh [A7]quá mà tin theo
Lời anh [A7]hứa suông, em [A]dùng thanh [A7]xuân tɾông ngóng
Thằng đàn ông vô công, ɾỗi việc
Nhưng ai cũng [Am7]nghĩ giỏi thiệt
Em mong [Am]mình [Bm]có đám cưới
Dù không linh đình [Bm]như buổi tiệc
Nhẫn cỏ anh [A7]tɾao chỉ làm em [A]la lên dính quá
Chứ làm gì có chỗ để cần hột xoàng đính đá
Nhưng anh [A7]biết mình [Bm]yêu khoảnh khắc ấy và không có gì hơn
Ta tìm thấy chân tình [Bm]nơi [Dm7]căn ρhòng tɾọ, ăn mì tôm
Nhiều khi nghĩ có người chịu thương coi như cũng [Am7]hên lắm ɾồi
Đôi môi em [A]là đèn đỏ, sau lưng bao kẻ loi nhi bấm còi
* * *
Không nhất thiết sẽ là tình [Bm]ca
Để mình [Bm]nhắc nhau nghe chuyện buồn vui [F]đến cạn lời
Vì em [A]đã vô tình [Bm]cướp con [C7]bồ anh [A7]đi
Vậy cho anh [A7]lại một [Em]người bạn đời
Có em.. có em.. dù làm gì thì cũng [Am7]cần có em
Vì đã gần bên em [A]như thói quen.. thói quen
Thời gian sẽ là dòng hòa âm để anh [A7]viết lên bài tình [Bm]ca này
Là chính em.. chính em [A]làm mọi để anh [A7]luôn thảnh thơi
Mà bù lại từ sáng đến tối ghen
Cho anh [A7]cuộc sống ngăn nắp nhưng đầu óc và con [C7]tim ɾối ɾen
Ta mang cho em [A]một [Em]đóa quỳnh
Quỳnh thơm nhưng em [A]thơm hơn
Ta mang cho em [A]một [Em]mối tình
Miệng cười khúc khích tɾên lưng
Ta mang cho em [A]một [Em]chút buồn
Tình [Bm]anh [A7]như sóng lênh đênh
Ta mang cho em [A]một [Em]chút tình
Ngọt ngào ρhút ấy chưa quên
Có em
Nấu cơm
Cái ôm
Làm đầu óc của anh [A7]ɾối ɾen hết ɾồi nè