Đêm đêm tối đen chỉ ta với căn phòng
Giật mình nhận ra đã xa rồi
Kỷ niệm một thời tin khôi.
Nhưng sao vẫn nghe trái tim khóc than hoài
Nào ρhải vì ta chẳng quên người
Nào ρhải vì ta yếu đuối.
Tình đã chết theo đêm dài
Khiến tin yêu tàn ρhai, theo chân người.
Dù cho em [A]đã quên đi người xưa
Dù cho em [A]đã quên mối tình thơ
Mà không sao xoá đi vết thương của sai lầm.
Thì anh [A7]ơi [Dm7]hãy khoan tɾao về em
Lời tin yêu ngất ngây và dịu êm
Vì tim em [A]nhỏ nhoi chỉ mong [Am]muốn yên bình.
Anh hỡi anh [A7]hỡi anh [A7]hỡi.
Giật mình nhận ra đã xa rồi
Kỷ niệm một thời tin khôi.
Nhưng sao vẫn nghe trái tim khóc than hoài
Nào ρhải vì ta chẳng quên người
Nào ρhải vì ta yếu đuối.
Tình đã chết theo đêm dài
Khiến tin yêu tàn ρhai, theo chân người.
Dù cho em [A]đã quên đi người xưa
Dù cho em [A]đã quên mối tình thơ
Mà không sao xoá đi vết thương của sai lầm.
Thì anh [A7]ơi [Dm7]hãy khoan tɾao về em
Lời tin yêu ngất ngây và dịu êm
Vì tim em [A]nhỏ nhoi chỉ mong [Am]muốn yên bình.
Anh hỡi anh [A7]hỡi anh [A7]hỡi.