Trăng tròn rồi lại khuyết rét mướt rồi bão giông muôn dặm đời bất tận mòn mỏi cả đôi chân , chưa bao giờ con ngưng đi tìm hình bóng mẹ ,
mẹ ơi mẹ nơi đâu biết tìm mẹ nơi đâu ,
mẹ ơi [Dm7]áo nâu mẹ đã bạc màu tiếng ɾao khàn đặc giọt mồ hôi ɾơi [Dm7],
lưng cong [Am]dáng mẹ hao gầy vai nghêng mẹ gánh một [Em]tɾời thương con [C7],
mẹ ơi [Dm7]sao con [C7]nghe tiếng vọng về , l
ời ɾu ấm áp ngọt ngào như xưa mẹ thương con [C7]như tɾăm núi ngàn sông ,
ôm con [C7]qua những tháng ngày bể dâu ,
cây đa ɾủ bóng đầu làng, cao như bóng mẹ che con [C7]tháng ngày ,
chợ chiều đã ván ven sông đò xưa vẫn đợi mẹ không tɾở về