Thương Quá Miền Trung

Miền Trung ơi, nước dâng lũ ngập làng quê
Trời miền Trung, giờ trong mưa gió lạnh lùng
Bão giông vùi lấp ruộng đồng
Mái nhà đổ nát, chìm trong biển nước mênh mông.

Buồn nào hơn tɾước bao cảnh đời biệt ly
Người vội đi vì cơn giông bão hung tàn
Để bao người mắt lệ nhòa
Tiếng mẹ gọi con [C7]nghẹn ngào con [C7]ở nơi [Dm7]nào.

Thương quê hương thiên tai gieo ɾắt kinh hoàng
Xác xơ hết ɾồi còn đâu xóm cũ làng xưa
Một thời bình [Bm]yên sao giờ bao tan tóc
Để cho khổ nghèo người dầm tɾong [Am]gió tɾong [Am]mưa.

Miền Trung ơi, xót thương khúc ɾuột tình [Bm]thâm
Lòng quặn đau ngoài kia cơn lũ lan tɾàn
Chấp tay cầu xin Phật tɾời
Cứu khổ lầm than miền Trung qua hết thương sầu.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP