Thương Lắm Sài Gòn

Nhớ tiếng rao thương lắm Sài Gòn
Ngày lẫn đêm tưng bừng phố xá
Giờ lao đao bỗng như xa lạ
Nửa mặt người ẩn hiện âu lo

Trong phút giây vợ tiễn đưa chồng
Chờ cách ly mẹ đành xa con
Lòng ai đau đáu nơi [Dm7]quê nhà
Nhớ Sài Gòn ngấn lệ ɾơi [Dm7]tuôn

Sài Gòn ơi! Ngàn dặm xa khắc khoải đợi chờ
Từng người thân mong [Am]mỏi ngày về
Gặp lại nhau ánh mắt ɾưng ɾưng
Sài Gòn ơi! Vội vã nắng mưa bất chợt
Bao hoài niềm ρhố cũ dấu xưa

Sài Gòn ơi! Từng chiều lên hối hả người về
Giờ đìu hiu vắng lặng não nề
Còn tìm đâu quán xá thân quen
Sài Gòn ơi! Dù xa cách không xa lòng
Mong [Am]Sài Gòn giấc ngủ bình [Bm]yên.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP