Thương Lắm Quảng Ngãi Ơi

1. Quê hương tôi Quảng Ngãi ân tình
Có dòng sông Trà – Thiên Ấn đẹp làm sao
Người dân quê tôi thật thà chất phát
Luôn mĩm cười với bão táp phong ba

2. Nơi xa xa Dung Quất vươn mình
Cảng Sa Quỳnh tôm cá thuyền đầy khoan
Đẹp tựa Minh Long [Am] thác tɾắng sương mờ
Đến thăm Trà Bồng, hương quế lừng mùi thơm

ĐK: Quảng Ngãi ơi, thươnglắm Quảng Ngãi ơi
Nơi [Dm7] đất hùng anh, kiên cường, bất khuất
Ba Tơ du kích, Sơn Mỹ oai hùng
Quyết sống một [Em] lòng không ngại hy sinh

Quảng Ngãi ơi, thương lắm Quảng Ngãi ơi
Nói hết làm sao bao con [C7] người anh [A7] dũng
Luôn xả thân mình [Bm] vì nước nonsông
Mong [Am] muốn hòa bình [Bm] đất nước tɾọn niềm vui

3. Đi đâu xa cũng [Am7] nhớ quê nhà
Người anh [A7] hùng thiếu nữ Đặng Thùy Trâm
Chuyện tình [Bm] quê tôi đong [Am] dầy nỗi nhớ’
Thương lắm quê mình, thương lắm Quảng Ngãi ơi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP