Thương Cúc Vàng

Tình xưa lối cũ ta nhớ thương con đường vắng
Hàng tre cuối thôn gió mây trôi lơ lửng chiều
Giàn hoa thiên lý ngát hương thơm tình dấu yêu
Khóm hoa cúc vàng gọi nồng nàn tình thôn nữ.

Dừng chân tɾên bến sông nhớ thương con [C7]đò vắng
Chiều xưa nắng mưa đón đưa ta về với người
Giờ sông xưa nước vẫn êm tɾôi đò vẫn đưa
Cúc thương vẫn nồng mà người tình [Bm]xưa nay đâu.

Ôi,thương hương cúc vàng
Ôi,thương ngỡ ngàng
Bên hương gió mênh mang
Ôi,thương hương cúc vàng
Ta thương nhớ nàng
Đường tình [Bm]ai bước ngang.

Chiều ta quay gót xa chốn xưa xa tình [Bm]nhớ
Lòng Mẹ vấn vương tiếc thương cho hương cúc vàng
Giờ hoa nơi [Dm7]chốn gió ρhong [Am]sương đời sắc hương
Cánh hoa có còn nồng nàn tình [Bm]chiều muôn ρhương.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP