Thương Cô Gái Bến Tre

(Haiz.. Mệt quá! Lâu ngày về miền Tây sao thấy lạ quá vậy nè
Ôi cái phà Rạch Miễu giờ thành cái cầu rồi.
Đẹp Quá! Ý ai mặc áo bà ba nón là dễ thương quá ta…
Cô ơi, cô, cho tôi hỏi thăm chút!
Dạ anh [A7]đợi em [A]xíu nghe…)
Yêu cô cái Bến Tre quê miền Tây thương lắm em [A]ơi
Mặc chiếc áo bà ba, tay cầm nón lá thật dễ thương
Em cô gái Bến Tre bao ngày qua sương gió tay chai
Mà có thấy gì đâu sao anh [A7]Ba khen em [A]quá chừng à
(Anh thấy em [A]dễ thương anh [A7]khen)
Bao năm tháng xa quê, về miền Tây thăm Bến Tre
Qua cầu Rạch Miễu, về Bến Tre
Em cô gái chân quê, mặc bà ba nón lá đơn sơ
Mà anh [A7]về Bến Tre, gặp em [A]sao anh [A7]thương em [A]vậy anh [A7]Ba?
(Anh Ba thấy người miền Tây dễ thương)
Người miền Tây má đỏ hây hây
Quê em [A]thật thà áo bà ba thương lắm anh [A7]ơi
Người miền Tây xứ dừa Bến Tre
Đồng ɾuộng bao la quanh [A7]năm cánh cò bay lả
Ta yêu nhau xây đắp mai sau
Phong [Am]ba chẳng màng tình [Bm]ta như cánh đồng bao la
Phong [Am]ba chẳng màng vì mình [Bm]yêu nhau.
(Cô ơi? Cho tôi hỏi cô tên gì?
Dạ em [A]tên Út, còn anh, anh [A7]tên gì?
Anh là anh [A7]Ba, mà cô Út có người yêu chưa?
Dạ, chưa
Anh Ba cũng [Am7]chưa có người yêu nè, cô Út làm người yêu anh [A7]nha
Anh Ba này kỳ quá à)
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP