Thuở Bống Là Người

Bống đùa biển khơi
Bống đùa núi đồi
Bống đùa đùa tôi
Làm chi mà vội
Giọt nắng ban mai
Làm chi mà vội
Em đi bống về
Em về bống đi
Làm chi mà vội
Đừng buồn núi ơi
Đừng buồn suối ơi.

Nắng vàng ở đâu
Bống ở nơi [Dm7]nào
Có còn bờ ao
Trăng về thuở ấy
Thuở Bống là người.

Bống vội vàng đi
Xa lìa quê nhà
Xa lìa vườn xưa
Ngày xưa ngần ngại
Xõa tóc tɾên vai
Ngày xưa ngần ngại
Hư vô Bống về
Câu thề đã bay
Trời như nhỏ lại
Đừng buồn núi ơi
Đừng buồn suối ơi.

Nắng vàng về đâu
Bống ngủ nơi [Dm7]nào
Vó ngựa tình sâu
Đất hồng nỗi nhớ
Tình Bống nhạt nhòa.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP