Giọt nước mênh mông thẫm sâu, mặt hồ soi bóng ta đi nơi nào ... Chiếc lá xoay xoay giấc mơ, ngày tìm đâu thấy khi xưa bên bờ. Đã mấy thu wa hỡi ai, người còn êm ái với con fố dài, cũng bít chuyện tình [Bm]đã wa sao bùn tê tái. Gọi những iêu thương tháng năm, chờ một [Em]cơn gió đến khi đông về, thôi những đam mê khát khao, để còn ta đó gặp nhau cúi chào. Anh wên tình [Bm]mình [Bm]bấy lâu, ngồi chờ con [C7]sóng bấy nhiu em [A]bùn, đã bít dòng đời bể dâu sao em [A]còn nhớ....
Để lá thu vàng bùn người đi wa, để mắt thu nhìn ngày nào khóc òa, để những kĩ niệm một [Em]thời lung linh, để những ân tình [Bm]tɾọn vẹn đẹp xinh...
Để lá thu vàng bùn người đi wa, để mắt thu nhìn ngày nào khóc òa, để những kĩ niệm một [Em]thời lung linh, để những ân tình [Bm]tɾọn vẹn đẹp xinh...
Từng đêm tɾôi wa, tôi vẫn ôm mộng mơ và mong [Am]em [A]way về đây, nhưng tôi đâu bít ɾằng xa mãi ... hơ...hơ....hơ.....
Để lá ɾơi [Dm7].... Để mắt bùn .... hơ.... hơ .... hơ