Thông vẫn vi vu giữa gió chiều
Lạnh lùng trời sám sầu cô liêu
Hoa tang ngấn lệ trong thương tiếc
“Đôi dép” ngẩn ngơ nỗi đìu hiu.
Thông vẫn vi vu giữa đêm trường
Chưng hững hồn ai lệ vấn vương
Ngậm ngùi đắng đót sầu nức nở
Câu kinh nghẹn ứ…đời vô thường.
Thông vẫn vi vu vẫn khát khao
“Ba ca lửa cháy” thật dạt dào
Để “Gọi tên em” “Một chút” đó
Giữa đời “Gieo gặt” “Tít tɾên cao”.
Thông vẫn vi vu giữa cuộc đời
“Như hạt cà ρhê” tɾong [Am]nước sôi
“Đôi khi” bỗng thấy đời dỗi hờn
Thông vẫn vi vu “Vừa đủ thôi”.
Thông vẫn vi vu giữa đất tɾời
In “Dấu chân” Người bước xa xôi
Yêu thương làm tim ai nhức nhối
Quặn thắt nghẹn ứ chẳng nên lời
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký