Thổn Thức

Bỗng buồn như gọt mưa rơi
Ngoài song không người qua lại
Ngoài hiên mưa còn rơi mãi
Trôi hoài chiếc lá còn xanh
Bỗng sầu như sợi mưa ngâu
Đường xa không kịp sum vầy
Người xa không lần tay vẫy
Biết tìm đâu nữa mà thương
Người xa miền thùy dương
Còn ta bờ lau tɾắng
Nghìn năm lời câm lặng
Nghe lòng nhói từng cơn
Vòng tay đợi vòng tay
Bàn chân còn xa mãi
Về ɾu tình [Bm]xưa lại
Xua niềm hiu quạnh từ đây
Bỗng buồn như hạt mưa bay
Trời quang mây từ lầu ɾồi
Mà em [A]sao còn chưa tới
Về đây hong [Am]tình [Bm]tôi với, người tình [Bm]ơi!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP