Thôi Mong Chờ

Se lạnh bờ vai khẽ run
Lặng lẽ trong màn đêm
Dòng ký ức dường như vỡ oà
Cớ sao không chờ nhau.

Thời gian phôi phai, nỗi nhớ yếu mềm
Dấu yêu trôi về nơi xa
Thật lo lắng bình [Bm]yên với em [A]
Khẽ ɾu câu tình [Bm]ca.

[ĐK:]
Nơi [Dm7]con [C7]đường xa ấy em [A]có vui [F]gì hơn
Hay chỉ là mơ nên em [A]vội quên
Đừng như anh [A7]nhìn em [A]ôm xót xa
Con [C7]đường ấy.

Biết tɾong [Am]lòng anh [A7]vẫn cố níu hình [Bm]bóng em [A]
Cho dù thời gian mang em [A]thật xa
Những tháng ngày đã quen ở nơi [Dm7]không có em [A]
Thôi mong [Am]chờ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP